Khỏi nói nhiều vừa thấy tên Diệp Lạc đã không muốn xem vì các
truyện của tác giả này đều man mác buồn (đối với ta). Ta không thích đọc những
diễn biến, tình tiết buồn vì thế luôn cố gắng tránh xa những câu truyện được
gắn mác “ngược” nhưng khi thấy tựa đề quyển này vẫn không nhịn được mà đọc. “Gió
chớ động tình”, thật sự không động được sao?
Không biết do trùng hợp hay cố ý (ta vẫn nghĩ là cố ý nhưng
có chút gì đó như trùng hợp) mà tên nam chính là Tần Phong mà Phong chính là
gió, còn nữ chính trong truyện này lại tên là Mạc Tình, Mạc Tình Mạc Tình nghe “Tình”
thì ấm áp lưu luyến nhưng tại sao lại là Mạc Tình?
Cũng giống như tên gọi của cả hai, một người thì như gió,
lướt qua nơi nào đều khiến thiếu nữ ngây ngất, trầm mê nhưng là gió nên vẫn chỉ
luôn lướt ngang qua mà không ngừng lại, một người thì từ nhỏ đã thiếu hụt yêu
thương từ cha, mẹ lại mang oán hận, suốt một thời thanh xuân chỉ chìm ngập
trong võ thuật để có thể bảo vệ mình nhưng ngay cả chết nàng còn không sợ thì có
thật sự cần bảo vệ mình sao?
Không thể không nói câu truyện này của hai người thật khiến
cho ta phải im ắng lại những suy nghĩ để có thể triệt để rút ra khỏi nó, truyện
rất nhẹ nhàng (với ta là thế) nhưng cũng mang chút bi thương của những con
người trong chốn giang hồ. Những con người mà ta xem là bằng hữu nhưng lại
không dè dặt khi đưa thuốc độc cho ta? Những con người mà ta luôn oán trách lại
chính là người quan tâm ta? Thế gian này thật lắm chuyện tức cười. Là tức đến
nỗi phải cười.
Nàng rất đẹp, vì đẹp mà sợ bị người khác hãm hại, vì đẹp mà
nàng rất hận người khác nhìn thấy dung mạo của mình nên luôn động thủ giết
người không chớp mắt?
Chàng rất lạnh lùng, vì lạnh lùng nên luôn tránh đi những
người con gái khác, vì lạnh lùng nên khi nhìn thấy nàng ngồi khóc dưới gốc cây
nên liền động lòng vì cảm nhận được sự chân thành?
Nói chung đây là một câu chuyện khá hay, man mác buồn nhưng
cũng rất vui. Nhưng nếu ai không thích nữ chính không sạch thì không nên xem,
vì Mạc Tình có lẽ sẽ không sạch với mọi người nhưng đối với ta một người con
gái như Mạc Tình chính là không nhuốm bụi trần.
"Tình là động lòng người nhất, nàng tên Mạc Tình, là người cả đời đau khổ vì tình.
Phong là vô tình nhất, khi yêu sẽ dừng bước, cuối cùng cũng biến mất trong không khí"
(sưu tầm)
Bình Chánh, 04/07/2016
11’07
\Mì/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét